Túc hạ,
thường dùng vào việc xưng hô kính trọng giữa những người bằng vai hoặc bạn bè.
Tương
truyền thời kỳ Xuân Thu, Tấn công tử Trọng Nhĩ phiêu bạt ra ngoài 19 năm, sau
này lại trở về nước Tấn làm Tấn quân, tức Tấn Văn công. Tân Văn công sau khi
lên ngôi, muốn phong thưởng cho người có công, Giới Chi Thôi cùng ông phiêu bạt
năm ấy từ chối không nhận phong thưởng, dẫn cha mẹ vào trong Miên Sơn ở ẩn.
Tấn Văn
công vào Miên Sơn tìm ông, ông trốn không ra. Tấn Văn công dùng biện pháp đốt rừng
buộc ông phải ra, không ngờ Giới Chi Thôi cự tuyệt ôm vào cây lớn chịu chết
cháy. Tấn Văn công vô cùng thương xót. Liền sai người chặt cây lớn ấy đẽo thành
guốc mộc đi vào chân, mỗi khi nhớ đến Giới Chi Thôi liền nhìn đi nhìn lại guốc
mộc dưới chân nói rằng: “Thương lắm thay, túc hạ.” Từ “túc hạ” từ đó mà ra.
“Túc hạ” vì khi mới bắt đầu đã đại biểu cho người mà Tấn Văn công hằng kính trọng,
nên dần dần biến thành đại từ nhân xưng biểu thị ý kính mến đối với bạn bè.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét