Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

TRÍ…ĐÀN BÀ



(Chuyện có thật trong thời kỳ bao cấp)
Chị là thanh niên xung phong, sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về học tiếp đại học. Ra trường về nhận công tác tại văn phòng Ty Thương nghiệp tỉnh H.
Theo chế độ, trong thời gian 2 năm tập sự chị được hưởng đủ lương, không phải hưởng 85% lương như những sinh viên mới ra trường khác. Nhưng Ty TN vẫn chỉ trả chị mức lương tập sự. Chị đã làm đơn từ kiến nghị không biết bao nhiêu lần, cuối cùng chị thắng. Ty TN buộc chấp nhận làm thủ tục để chị truy lĩnh số tiền chênh lệch lương của 2 năm tập sự ấy.
Trớ trêu thay, chị luôn bị Tài vụ khước từ vì lý do chưa có tiền...hay Trưởng ty đi vắng không giải quyết được…
Chị bực mình sau nhiều tháng chờ đợi không kết quả. Không có cách nào để gặp được Trưởng ty. Ông thường đến cơ quan nếu không tiếp khách thì chỉ loáng thoáng một lúc rồi biến đi chơi bời hay ăn nhậu ở đâu đó cuối giờ chiều mới quay xe về cơ quan.
Một hôm, cuối giờ làm việc chiều, Trưởng ty vừa trở về, bước xuống xe, mặt đỏ phừng ngây ngất; Chị liền lấp tức chạy thẳng tới để trình bầy, vì bất ngờ tốp bảo vệ không ngăn nổi. Sau khi tranh luận qua lại một hồi, Trưởng ty viện lý do chưa có tiền…
Chị liền nói xẵng “Chưa có tiền thì tiền đâu bọn mày hôm nào cũng chè chén…”
Chưa rứt câu thì Trưởng ty tương cho chị một cái tát rất mạnh: “Con này bố láo, bảo vệ đâu trói nó lại, đưa ra công an.”
Hình như chỉ chờ có thế, chị gào thét, chị tự xé hết áo quần, cặp vú để thỗn thện, lăn quay ra đất. Đám bảo vệ xông vào trói chị, quăng lên thùng xe tải, đưa thẳng ra đồn Công an Thị xã.
“Chúng mày trói bà thì dễ, nhưng cởi trói cho bà thì khó nhớ chưa, lũ chó!” Chị gầm lên như vậy.
Quả nhiên, ra đến đồn Công an. Đ/c trưởng đồn trực tiếp ra nói: “Các ông vi phạm nhân quyền, tự thương lượng đưa chị ấy về, nếu không muốn bị liên lụy…”
Dường như đã được lập trình. Đơn kiện Trưởng ty của chị không hiểu thế nào mà sau đó được gửi đến cơ quan chức năng, góc đơn đã được một vị lãnh đạo Nhà nước có uy tín đích danh phê ký với nội dung:
Khai trừ Đảng, cách chức Trưởng ty. Hoàn trả ngay quyền lợi đồng thời bồi thường thiệt hại về tinh thần và vật chất cho nạn nhân.
(Viết theo ký ức)

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

KIẾP SAU NẾU CÓ CÒN DUYÊN



Thuở xưa em ở bên đồng,
Lúa thì con gái đương mong mùa vàng.
Họ hàng khen đảm khen ngoan,
Chờ ngày lúa chín đón nàng dâu xinh.
Thế rồi nổi cuộc chiến chinh,
Anh đi giết giặc chúng mình xa nhau.

Ngày về em đã qua cầu,
Trong em còn đọng những câu tỏ tình.
Em thường mơ thấy bóng hình,
Cái thời một thuở chúng mình bên nhau.
Giờ đây mang nặng nỗi sầu,
Bao nhiêu hẹn ước qua cầu gió bay.

Nếu mình còn chút đắm say,
Nợ từ kiếp trước kiếp này nợ thêm.
Kiếp sau nếu có còn duyên,
Em gom góp lại để đền cho anh

TPHCM tháng 7/2015
Nguyễn Văn Chử

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

TENNIS

            Ngày nay, môn thể thao tennis rất thịnh hành ở nước ta; vậy tennis bắt nguồn từ đâu?
            Tennis bắt nguồn từ nước Pháp. Ngay từ thế kỷ 12 ~ 13, người truyền giáo của Pháp thường ở trong hành lang của giáo đường dùng bàn tay đánh một vật thể giống như một loại bóng nhỏ, lấy đó làm điều hòa cuộc sống giáo đường khuôn khổ. Dần dần, kiểu hoạt động này truyền nhập vào cung đình nước Pháp, và rất nhanh trở thành một trò chơi giải trí của quý tộc thời đó. Thời bấy giờ, họ gọi trò chơi này là “trò tát cầu”. Ban đầu họ chơi ở trong nhà, về sau chuyển ra chơi ở ngoài nhà, trên một bãi đất trống rộng, căng một sợi giây thừng ở giữa, mỗi người đứng một bên, dùng bàn tay đánh qua lại một quả bóng vải quấn tóc.
            Giữa thế kỷ 14, Thái tử nước pháp tặng bóng sử dụng cho trò chơi này cho vua Anh Henry V, trò chơi này liền truyền vào nước Anh từ đó. Bề mặt loại bóng này thời ấy làm bằng loại nỉ mỏng vân chéo - vải nhung nổi tiếng của thị trấn Tanis, Ai Cập, nước Anh gọi loại bóng này là “Tennis” tức “bóng lưới”, và lưu truyền lại.
            Thế kỷ 16 ~ 17, là thời kỳ cực thịnh của hoạt động này, dần dần trở thành một môn thi đấu. Trước đó, do nó chỉ thịnh hành trong cung đình nước Pháp và nước Anh, nên nó được gọi là “Tennis Cung đình” và “Tennis Hoàng gia”.
            Trận tennis lịch sử:
            John Isner (Mỹ) với Nicolas Mahut (Pháp), đã có trận đấu lịch sử vô tiền khoáng hậu tại vòng 1 giải Wimbledon 2010.
            Dài 11 giờ 05 phút với 183 game; kết thúc phần thắng nghiêng về John Isner (Mỹ) 6 – 4, 3 – 6, 6 – 7 (7 – 9), 7 – 6 (7 – 3) và 70 – 68 set 5 dài 8 giờ 11 phút, 138 games
            Số điểm thắng:
            John Isner = 246 điểm – 112 cú ace
            Nicolas Mahut = 244 điểm – 103 cú ace
            ST.

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

TÌNH QUÊ


Lam chiều quấn quýt mái tranh,
Nghiêng nghiêng lối nhỏ một mình ai đi.
Heo may lạnh cả triền đê,
Chao ôi nhớ quá hồn quê chiều tà.

Ánh trăng trải xuống ngọc ngà,
Mâm cơm đạm bạc đĩa cà, đĩa dưa.
Chuyện ngày xưa, chuyện ngày xưa,
Mà sao lắng đọng như vừa hôm qua.

Bây giờ tuổi xế bóng tà,
Về thăm quê cũ lệ nhòa vành mi.
Thẫn thờ dạo bước chân đi,
Tiếng quê thuở ấy thầm thì bên tai.

Tình quê ơi có nhạt phai,
Nhớ chăng người tháng ngày dài xa quê.

2015
Nguyễn Văn Chử




Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

TRÊN SÔNG HOÀI MỪNG GẶP BẠN CŨ ĐẤT LƯƠNG XUYÊN - Vi Ứng Vật



淮上喜會梁川故
韋應物
江漢曾爲客,
相逢每醉還。
浮雲一別後,
流水十年間。
歡笑情如舊,
蕭疎鬢已斑。
何因歸去,
淮上秋山

HOÀI THƯỢNG
HỶ HỘI LƯƠNG CHÂU CỐ NHÂN
Vi Ứng Vật
Giang Hán tằng vi khách,
Tương phùng mỗi túy hoàn.
Phù vân nhất biệt hậu,
Lưu thủy thập niên gian.
Hoan tiếu tình như cựu,
Tiêu sơ phát dĩ ban.
Hà nhân bất qui khứ,
Hoài thượng đối thu san.

Dịch nghĩa:

TRÊN SÔNG HOÀI MỪNG GẶP BẠN CŨ ĐẤT LƯƠNG XUYÊN
Chúng ta từng làm khách ở vùng Giang Hán , khi gặp nhau, thường uống rượu say sưa trở về. Sau khi biệt ly rồi ta như mây nổi,  thời gian cứ trôi đi như nước chảy, đã mười năm.  Bây giờ ta lại vui cười, tình giống như xưa, nhưng tóc đã thưa thớt, bạc trắng rồi. Tại sao mình không trở về quê cũ, mà cứ ở trên sông Hoài, đứng trước núi thu?

Dịch thơ:
TRÊN SÔNG HOÀI
MỪNG GẶP BẠN CŨ ĐẤT LƯƠNG XUYÊN
Cùng nhau làm khách quê người,
Mỗi lần gặp gỡ đều mời nhau say.
Nổi chìm từ buổi chia tay,
Xuôi theo dòng chảy thoắt đầy mười năm.
Tình xưa vẫn tựa trăng rằm,
Phất phơ mái tóc nửa phần bạc đi.
Sao không trở lại chốn quê,
Cứ sông Hoài lại trông về núi thu?
 Nguyễn Văn Chử dịch
Ghi chú:
Hoài: con sông chảy qua các tỉnh An Huy, Giang Tô.
Giang Hán: chỉ 2 con sông Trường Giang và Hán Giang (ngụ chỉ nơi đất khách quê người).