Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

LUẬT PHÁP VÀ QUY ĐỊNH LỄ NGHĨA HÀ KHẮC CỔ ĐẠI TRUNG QUỐC

Thất xuất
“Thất xuất” là 7 điều kiện để đàn ông bỏ vợ theo luật pháp và quy định lễ nghĩa cổ đại Trung Quốc. Người vợ chỉ cần phạm phải bất kỳ một điều nào trong đó, người chồng hoặc gia đình nhà chồng có thể đề xuất bỏ vợ. 
Cụ thể là: 
1. Không hiếu thuận với cha mẹ chồng, bị coi là “nghịch đức”. 
2. Không con, tức là người vợ không thể sinh con cái, lý do bị bỏ là “tuyệt thế”. Cổ đại Trung Quốc, về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, kết hôn là để nối dõi tông đường, không thể sinh con, hôn nhân sẽ mất đi ý nghĩa. Nhưng cổ đại lại có chế độ nhất thê đa thiếp, việc thật sự bỏ vợ vì lý do này không nhiều. 
3. Dâm, tức người vợ ngoại tình, lý do bị bỏ là “loạn tộc”. Cổ đại cho rằng như thế sẽ tạo cho hậu thế sự hỗn loạn về huyết thống và thế hệ. 
4. Ghen tuông, lý do là “loạn gia”. Vì thời cổ thực hiện chế độ nhất thê đa thiếp, vợ ghen tuông sẽ tạo ra sự bất hòa trong gia đình. 
5. Bị bệnh khó chữa, chỉ người vợ mắc bệnh nặng, lý do bị bỏ là “không có khả năng cùng tham gia cúng giỗ”. Điều này rõ ràng mang tính chất  mượn cớ. 
6. Lắm điều, chỉ người vợ làm ầm ĩ trong lúc không được nói. Lý do là “ly thân”. Thời cổ, việc liên quan trong gia tộc, đều do đàn ông định đoạt, đàn bà bị coi là người ngoài, không cho phép nói xen vào, nếu chõ miệng vào sẽ bị coi là phá hoại sự êm ấm trong gia đình. 
7. Trộm cắp, tức ăn trộm đồ đạc. Lý do là “phản nghĩa” tức vi phạm đạo nghĩa.
          Nội dung của “Thất xuất” vào thời Hán đã hình thành cơ bản, lúc đó gọi là “Thất khứ”, chỉ là quy củ tục lệ dân gian định ước mà thành. Đến đời Đường, thì hình thành chế độ pháp luật, nhưng không nghiêm khắc thực hiện. Từ đời Tống trở đi việc thực hiện mới dần dần nghiêm khắc. 
            Có thế thấy rằng, “Thất xuất” hoàn toàn xuất phát từ lập trường và lợi ích từ phía đàn ông, là một loại pháp luật và tục lệ  bảo vệ quyền lợi nhà chồng, ép buộc người vợ. Nhưng về mặt khác, “Thất xuất” cũng bảo vệ với một mức độ thấp nhất người vợ thời cổ đại, ít nhất thì đàn ông không thể bỏ vợ tùy tiện bằng sự nhận định xấu tốt của cá nhân. 
          “Thất xuất” hầu như xuyên suốt thời đại phong kiến, mãi đến những năm 30 của thế kỷ 20 mới được Chính phủ Quốc dân loại bỏ.

 Nguyễn Văn Chử ST

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét