(Tiếng kêu cứu của dòng sông quê hương)
Là người con của quê hương, tôi đau lòng
trước sự sắp mất đi của sông Quao.
Xin gửi lại bài thơ này cho quê hương...
(làng Quao tức thôn Lâm Xuyên, xã Phú Điền, Nam Sách, Hải Dương):
Thuở xưa còn nhớ sông Quao
Nước trong xanh chảy ra vào mến thương
Trong tôi sông tựa thiên đường
Bao nhiêu kỷ niệm vấn vương tình người
Hè về sông rộn tiếng cười
Mở dòng nước mát ôm tôi vào lòng
*
* *
*
* *
Tôi đi theo kiếp long đong
Mang theo ký ức dòng sông quê nhà
Trải bao nhiêu năm bôn ba
Trở về sông bỗng khóc oà gọi tôi
Giật mình tôi thấy rợn người
Trời ơi, sông nhiễm độc rồi còn đâu
Lặng người đứng nơi đầu cầu
Mắt tôi rướm máu, quặn đau trong lòng
*
* *
*
* *
Người ơi, hãy cứu dòng sông!
Quao. 11-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét