Xuân Tân Mão 2011, tôi về Hội làng, ngỡ ngàng trước sự đổi thay đi lên của quê nhà, đã cảm xúc viết lên bài thơ này tặng quê tôi – tặng người con gái quê tôi, những lứa tuổi U 16, 17 của 40 năm trước. (Quê tôi là thôn Lâm Xuyên, hay còn gọi là làng Quao thuộc xã Phú Điền, huyện Nam Sách, Hải Dương.)
Em là con gái Lâm Xuyên,
Đẹp người đẹp nết lại thêm duyên thầm.
Anh đi trăm núi ngàn sông,
Vẫn không quên được bóng Hồng thuở xưa.
Ngày ngày chỉ một ước mơ,
Được về quê cũ, được chờ gặp nhau,
Bên rào dâm bụt, hàng cau,
Mưa Xuân rắc xuống mái đầu hai ta,
Hương hoa bưởi ngát đầu nhà,
Hoa xoan tím trải đậm đà tình quê.
*
* *
Hội làng năm nay anh về,
Chìm trong nhộn nhịp say mê lòng người.
Quê mình đã đổi mới rồi,
Làng văn hóa của đất trời Việt Nam.
Trong ngần tiếng hát của em,
Để anh nhớ mãi Lâm Xuyên quê mình.
Xuân Tân Mão 2011
Nguyễn Văn Chử
------------------------------------
Ông của cháu thật lãng mạng và yêu đời
Trả lờiXóaBài này ông làm vào thời gian Hội làng năm 2011; là cảm xúc thật của ông với quê hương sau nhiều năm xa cách.
Xóa