Lý Bạch
Lý Bạch ( năm
701 ~762), tự là Thái Bạch, hiệu là Thanh Liên cư sĩ, lại lấy hiệu là “ Trích
tiên nhân”, là nhà thơ lãng mạn vĩ đại đời Đường Trung Quốc được người đời
sau gọi là “ thi tiên”, ghép tên gọi chung với Đỗ Phủ là “Lý Đỗ”.
Lý Bạch sống trong
thời kỳ cực thịnh đời Đường, mang lý tưởng “Tế thương sinh”, “an lê nguyên”, phần
lớn thơ ông, đã phản ánh cảnh tượng phồn vinh của thời đại, cũng lột tả và phê
phán sự hoang dâm và hủ bại của tập đoàn thống trị, biểu hiện tinh thần khinh bỉ
quyền quý, chống đối sự ràng buộc truyền thống, mưu cầu tự do và lý tưởng. Về mặt
nghệ thuật thơ của ông sức tưởng tượng mới lạ, thai nghén kỳ dị, tình cảm mãnh
liệt, cảnh tình kỳ vĩ lộng lẫy, ngôn ngữ tươi mát trong sáng, khí thế hùng hồn,
hình thành phong cách nghệ thuật hào hoa, siêu việt, đạt tới đỉnh cao nghệ thuật
thơ ca lãng mạn cổ đại Trung Quốc. Đường triều Văn Tông ngự phong thơ ca Lý Bạch,
múa kiếm của Bùi Mân, thảo thư của Trương Húc là “ Tam tuyệt”.
Dưới
đây xin giới thiệu bài thơ "khách trung tác" (thơ làm nơi đất
khách)" một trong những bài thơ hay nhất của ông:
|
Chữ
Hán:
客 中 作
蘭 陵 美 酒 鬱 金 香 |
Âm Hán Việt:
KHÁCH TRUNG TÁC
Lý Bạch
Lan
Lăng mỹ tửu uất kim hương,
Ngọc uyển thịnh lai hổ phách quang. Đãn sử chủ nhân năng túy khách, Bất tri hà xứ thị tha hương. |
Ghi chú:
Lan Lăng: Tên đất
nằm ở phía đông, huyện Dịch, tỉnh Sơn Đông.
Uất Kim Hương: Tên
một loài hoa thơm, rễ và hoa có thể làm thuốc an thần.
Dịch nghĩa:
THƠ LÀM NƠI ĐẤT KHÁCH
Rượu quý vùng Lan Lăng thơm mùi hoa
Uất Kim, đựng trong chén ngọc càng ánh lên rực rỡ màu hổ - phách của rượu.
Nếu Chủ nhân có thể làm khách say sưa, thì chẳng còn biết nơi nào là quê người
cả.
Dịch thơ:
Nguyễn Văn Chử dịch
THƠ
LÀM NƠI ĐẤT KHÁCH
Lan Lăng rượu quý thơm nồng,
Rực màu hổ phách đựng trong chén ngà.
Gia chủ biết mời say ta,
Non sông đâu chẳng là nhà là quê.
Tp
HCM, 21/3/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét