Chữ Hán:
涼 州 詞
王 翰
葡萄美酒夜光杯,
欲飲琵琶馬上催。
醉臥沙場君莫笑,
古來征戰幾人回。
|
Âm Hán Việt:
LƯƠNG CHÂU TỪ
Vương Hàn Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi, Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi. Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu, Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi. |
Tác giả: Vương Hàn
Vương Hàn (Không rõ năm sinh năm mất, nghe nhiều người nói năm sinh năm mất là 687 - 726, nhưng không có tài liệu chắc chắn nào). Tự là Tử Vũ, người Tấn Dương, Tinh Châu (nay
là huyện Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây). Năm 710 (đời Đường Duệ tông) ông thi đậu
tiến sĩ, làm quan đến chức Giá
bộ viên ngoại lang. Vì kiêu căng nên nhiều người ghét, bị đổi ra làm Trưởng sử Nhữ Châu, sau đổi làm Biệt giá Tiên Châu, rồi bị biếm
làm Tư mã Đạo Châu và mất tại đây.
Ghi chú:
Lương
Châu: tỉnh
cam Túc ngày nay.
Lương
Châu từ: là
lời ca phối của một khúc ca thịnh hành đương thời (thịnh Đường), loại ca khúc
này đều gọi là “Lương Châu từ” (không phải là tựa đề của bài thơ).
Chén
dạ quang: Loại
chén rượu làm bằng ngọc trắng; chén dạ quang và rượu nho đều là đặc sản vùng
tây bắc TQ.
Tỳ
bà: Nghĩa ở
đây là đàn dùng để phát ra hiệu lệnh xuất phát trong tác chiến thờ xưa.
Dịch nghĩa:
KHÚC CA LƯƠNG
CHÂU
Rượu nho ngon rót
vào chén ngọc dạ quang, định uống thì tiếng tỳ bà đã giục lên ngựa. Xin bạn chớ
chê cười kẻ say nằm trên bãi chiến trường, nên nhớ từ xưa tới nay, những người
đi chiến trận có mấy ai trở về được?
Dịch thơ
Nguyễn Văn Chử dịch
KHÚC CA LƯƠNG CHÂU
Rượu nho rót chén dạ quang,
Vừa nâng chén, đã giục vang tiếng đàn.
Chớ cười say ngủ sa trường,
Chiến binh trở lại quê hương mấy người?
Tháng 10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét